Đại Phụng Đả Canh Nhân - Chapter 345
Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER HÌNH" bên dưới
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển
chapter


























Kim tôn thanh tửu đẩu thập thiên,
Ngọc bàn trân tu trị vạn tiền.
Đình bôi đầu trợ bất năng thực,
Bạt kiếm tứ cố tâm mang nhiên.
Dục độ Hoàng Hà băng tắc xuyên,
Tương đăng Thái Hàng tuyết ám thiên.
Nhàn lai thuỳ điếu toạ khê thượng,
Hốt phục thừa chu mộng nhật biên.
Hành lộ nan, hành lộ nan!
Đa kỳ lộ, kim an tại?
Trường phong phá lãng hội hữu thì,
Trực quải vân phàm tế thương hải.
*Dịch thơ
Mười ngàn đấu rượu, chén vàng,
Bàn ngà, mỹ vị, vạn quan kể gì.
đặt ly, bỏ đũa, ăn chi!
Rút gươm, bốn phía ngó thì hoang mang...
Qua Hoàng Hà, nước đóng băng,
Thái Hàng toan vượt, tuyết đang phủ đầy.
Buông câu, đầu suối ngồi đây,
Chợt mơ thuyền nhỏ suốt ngày ra biên.
Đường đi khó! chí phải kiên!
Bao nhiêu là ngả, an nhiên lo gì.
Gió to vượt sóng, xá chi,
Buồm mây đi thẳng, ngại gì biển xanh...
Treo buồm vượt biển, tung bay giữa trời.
Đường đi vạn nẻo chơi vơi,
Hỏi đâu chốn tạm cho người yên thân?
Rỗi ngồi câu cá bờ ngân,
Bỗng theo mộng lớn tới gần chân mây.
Hoàng Hà băng giá chắn đầy,
Thái Hàng tuyết phủ che ngày mịt mù.
Nâng ly chẳng nuốt nổi dù,
Rút gươm bốn phía, tâm như lửa nung.
Chén vàng rượu ngọt say nồng,
Bàn ngọc cao lương, bạc vàng chẳng vơi.
1
2
3
4
5
›
»