Người Chơi Che Giấu Quá Khứ - Chapter 93
Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER HÌNH" bên dưới
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển
chapter








































































































Vùng đất cổ dậy sóng — bóng tối lan tràn.
Giữa hỗn mang ấy, vẫn có một người đứng,
Tựa vì sao cô độc, soi lối nhân gian.
Không vinh quang, chẳng ai ca ngợi,
Chỉ còn ý chí – chẳng thể phai tàn.
“Hành trình này chưa khép lại đâu, hỡi những kẻ cùng ta bước tiếp!”
Tiếng gọi ấy vang — rền như sấm giữa không gian.
Dù thế giới chìm trong màn đêm lặng,
Hắn vẫn bước, chẳng cần ai chứng minh.
Vì chiến đấu không phải để được sống,
Mà để nhắc rằng: Niềm tin – mới là vĩnh sinh.
1
2
›
»